Quốc hội Việt Nam nhóm họp bất thường bầu Chủ tịch nước mới

2023.02.27
Quốc hội Việt Nam nhóm họp bất thường bầu Chủ tịch nước mới Các lãnh đạo Đảng Cộng sản Viejt Nam tại Đại hội 13 ở Hà Nội hôm 31/1/2021, ông Võ Văn Thưởng ở ngoài cùng bên trái
AFP

Quốc hội Việt Nam sẽ nhóm họp bất thường trong tuần này để bầu Chủ tịch nước mới thay ông Nguyễn Xuân Phúc, người vừa mới xin từ chức giữa nhiệm kỳ hồi tháng 1 vừa qua. Reuters trích dẫn nguồn tin các nhà ngoại giao và chuyên gia cho biết như vậy.

Theo các nguồn của Reuters và của RFA, người được chọn vào vị trí Chủ tịch nước nhiều khả năng là Thường trực Ban bí thư Võ Văn Thưởng, 52 tuổi, hiện là người trẻ nhất trong hàng ngũ Bộ chính trị Đảng Cộng sản Việt Nam.

Theo các trang tin của các địa phương Khánh Hòa và Bình Phước, Quốc hội Việt Nam sẽ họp phiên đặc biệt vào thứ tư tuần này, ngày 1/3.

Phiên họp Quốc hội thường niên dự kiến diễn ra vào tháng năm tới.

Khi ông Nguyễn Xuân Phúc từ chức Chủ tịch nước vì những sai phạm của các cán bộ dưới quyền trong thời gian vừa qua, đã có những dự đoán về người sẽ thay thế ông ở vị trí này với những cái tên đáng để ý như: Bộ trưởng Công an Tô Lâm, Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng.

Tuy nhiên, trong một phỏng vấn với RFA vào tuần trước, Giáo sư Carl Thayer thuộc học viện Quốc phòng Úc – chuyên gia về vấn đề an ninh và chính trị Việt Nam – cho biết các nguồn tin thân cận của ông nói rằng ông Tô Lâm đã xin rút tên tại cuộc họp của Bộ Chính trị, bày tỏ nguyện vọng được hoàn thành nhiệm kỳ thứ hai với tư cách là Bộ trưởng Công an.

Nhận xét về ông Võ Văn Thưởng, Giáo sư Carl Thayer cho rằng “Ông ta đúng nghĩa là một người của Đảng. Sau khi tìm hiểu về điều này, tôi càng tin rằng ông Thưởng là người phù hợp. Nói cách khác, ông ta là một phần của bộ máy, ông ta sống và hít thở nó.”

Trước khi là Thường trực Ban Bí thư, ông Thưởng đã từng tham gia Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh, Bí thư Đoàn Thanh niên Cộng sản HCM. Ông cũng có các bằng cấp về Chủ nghĩa Mác – Lênin, triết học, tốt nghiệp Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh.

Nói như nhận xét của Giáo sư Carl Thayer, “sự nghiệp chính trị của ông ấy là làm công tác xây dựng Đảng, công tác quản lý cán bộ, lý luận, tuyển dụng, giảm quan liêu…”

Vào khi Đảng Cộng sản Việt Nam đang thực hiện một chiến dịch chống tham nhũng rộng khắp do Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng đứng đầu, Giáo sư Carl Thayer cho rằng thành tựu đáng chú ý nhất của ông Thưởng “là đã không phạm lỗi”.

Nhận xét

Bạn có thể đưa ý kiến của mình vào khung phía dưới. Ý kiến của Bạn sẽ được xem xét trước khi đưa lên trang web, phù hợp với Nguyên tắc sử dụng của RFA. Ý kiến của Bạn sẽ không xuất hiện ngay lập tức. RFA không chịu trách nhiệm về nội dung các ý kiến. Hãy vui lòng tôn trọng các quan điểm khác biệt cũng như căn cứ vào các dữ kiện của vấn đề.

Nhận xét

HỒTẬPCHƯƠNG
27/02/2023 08:42

TÊN HỀ
Tha hương viễn xứ mộng ngày về
Vọng hướng xa vời chạnh nhớ quê
Nước cũ thù xâm sầu vạn cổ
Nhà xưa giặc chiếm khổ trăm bề
Thôn làng đổ nát lòng đau xót
Phố thị điêu tàn dạ tái tê
Cộng sản nòi lưu manh xảo trá
Sinh ra Trọng lú một tên hề
Năm Cà Tàng
08-30-2022

HỒTẬPCHƯƠNG
27/02/2023 08:46

Ngày nào Saigon còn mang tên Hồ Chí Minh, ngày đó dân gian sẽ mãi còn đàm tiếu.
Đã có rất nhiều bài đàm tiếu về chuyện này...
Mỗi mùa xuân về trên quê hương Việt Nam, chúng ta lại nhớ đến địa danh Sài Gòn.
Sàigòn, tự nó đã đầy đủ ý nghĩa. Không cần phải thêm thủ đô hay thành phố gì cả. Hai chữ Sàigòn đã in sâu vào từng tâm hồn của người dân Việt Nam mà còn quen thuộc với người ngoại quốc với tên gọi không có dấu: “Saigon”.

Ngày nào Saigon còn mang tên Hồ Chí Minh, ngày đó dân gian sẽ mãi còn đàm tiếu.
Đã có rất nhiều bài đàm tiếu về chuyện này...
Mỗi mùa xuân về trên quê hương Việt Nam, chúng ta lại nhớ đến địa danh Sài Gòn.
Sàigòn, tự nó đã đầy đủ ý nghĩa. Không cần phải thêm thủ đô hay thành phố gì cả. Hai chữ Sàigòn đã in sâu vào từng tâm hồn của người dân Việt Nam mà còn quen thuộc với người ngoại quốc với tên gọi không có dấu: “Saigon”.
Để rồi từ đó mọi người đều có thể viết chữ Sàigòn dính liền lại với nhau mà không bỏ dấu “SAIGON ”.
Không biết bao nhiêu bài luận văn của các em học sinh từ tiểu học đến trung học tả về Saigon. Không biết bao nhiêu thi sĩ, nhạc sĩ viết về Saigon. Saigon nằm soi mình bên dòng sông cùng tên Saigon, thật lãng mạn và kiêu ngạo cùng tuế nguyệt.
Chúng ta hãy lắng đọng tâm hồn để tìm về sự mộc mạc của người Việt Nam đối với Saigon thân yêu.
1. - Thưa cô đi đâu?
- Saigon.
2. - Bà ngoại đi đâu?
- Lên Saigon.
3. - Mầy từ đâu về?
-Từ Saigon.
Chỉ cần một chữ Saigon là đầy đủ rồi. Nhưng trong 42 năm qua, Saigon bị mất tên, bị thay thế bằng tên của nhân vật Hồ Chí Minh. Sàigòn ngậm ngùi tức tưởi, thổn thức với lời ca trong bài Vĩnh Biệt Saigon: “...ta mất người như người đã mất tên…”.
Người Cộng Sản Việt Nam rất lấy làm hãnh diện với cái gọi thành phố Hồ Chí Minh. Cái tên nghe vừa dài vừa chói tai, lúc nào cũng phải thêm chữ “thành phố”. Nếu thiếu chữ “thành phố” thì nguy to. Bởi vì kêu Hà Nội thì ai cũng hiểu là địa danh Hà Nội, nhưng kêu Hồ Chí Minh khơi khơi thì có khi người ta không biết kêu cái quái gì?
Bây giờ xin mời những người Cộng Sản Việt Nam cùng chia sẻ có nên để tên Hồ Chí Minh hay nên trả tên lại cho Saigon.
Nếu quý vị nhất định khư khư giữ nguyên tên Hồ Chí Minh, thì nên cùng thưởng thức những mẫu chuyện và truyền khẩu từ người này sang người khác, từ nơi này sang nơi khác mà tạm gọi là truyền khẩu dân gian, hãy xem như một cuộc trưng cầu dân ý có được không?
1. - Bây giờ nói về tệ nạn xã hội:
- Người ta thường kêu là “Du Đãng Saigon” nay xin sửa lại: “Du Đãng Hồ Chí Minh”.
- Saigon ngày xưa ít thấy bây giờ Saigon nhiều quá. “Đĩ Saigon” xin đổi lại là “Đĩ Hồ Chí Minh".
- Saigon ngày xưa ít thấy mấy thằng điếm bây giờ phải coi chừng mấy thằng điếm. "Điếm Sàigon” xin đổi lại là “Điếm Hồ Chí Minh”.
2. - Bây giờ nói về dân gian: Khi nói đến dân gian thì không phải như viết văn chương, chỉ nói tắt hiểu là được. Không cần chính tả hay văn phạm.

- Mầy lấy vợ ở đâu?
- Dạ em lấy vợ Saigon.
- ”Lấy vợ Saigon" xin đổi lại là “Lấy vợ Hồ Chí Minh”.
- Chị mua gà ở đâu?
- Mua gà Saigon: "Gà Saigon" phải đổi lại là “Gà Hồ Chí Minh”.
- Đi Saigon nhớ coi chừng chó, chó Saigon dữ lắm. “Chó Saigon” xin đổi lại là “chó Hồ Chí Minh”.
- Má ơi lên coi truyền hình kìa xe đụng ghê lắm. Xe đụng chỗ nào? Xe đụng Saigon. Xe đụng Saigon xin đổi lại là “xe đụng Hồ Chí Minh”.
- Thịt chó Saigon ăn ngon quá. "Thịt chó Saigon" phải đổi lại là “thịt chó Hồ Chí Minh”.
- Đừng làm giả đồ của Pháp bị bắt đó nghe. Vỏ Paris, ruột Saigon là phạm pháp. Xin đổi là: “Vỏ Paris, ruột Hồ chí Minh” là phạm pháp.
- Saigon nóng đổ mồ hôi, xin đổi lại là “Hồ Chí Minh nóng đổ mồ hôi”.
- Saigon nóng muốn lột quần lột áo. Xin đổi là “Hồ Chí Minh nóng muốn lột quần lột áo”.
- Đi Saigon thì phải mua giày da Saigon . Xin đổi lại “Giầy da Hồ Chí Minh”.
- Gió thổi mạnh quá nên nhà Saigon bị sập. Xin đổi lại ‘nhà Hồ Chí Minh bị sập’.
Và còn nhiều nhiều lắm lắm……….
Hãy cùng nhau qua truyền khẩu dân gian để thay thế cái gọi là Hồ Chí Minh vào “Saigon” để cả hơn 92 triệu người dân Việt Nam có dịp thi thố tài văn chương dân gian của mình để có những trận cười hả hê mà người ta gọi là chuyện cười dân gian.
Trăm năm bia đá cũng mòn,
Ngàn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ.
Để người Cộng sản Việt Nam hiểu được sức mạnh của quần chúng. Ai đã đổi tên Saigon? Bây giờ họ phải gánh chịu “gậy ông đập lưng ông”.
Các địa danh như, Hà Nội, Huế, Nha Trang, Vũng Tàu, Cần Thơ, Cà Mau… Mà hình như tất cả các điạ danh ở Việt Nam chỉ cần nói tên là người ta hiểu được liền đâu cần phải thêm chữ: thành phố hay tỉnh…. Vậy mà nói khơi khơi Hồ Chí Minh thì là cái con khỉ khô gì? Thật là cười ra nước mắt.
Chú lơ xe đò gọi hành khách: Saigon không? Saigon đây?
Hành khách đứng dưới đường vẫy tay trả lời : Saigon, Saigon ….. Bây giờ sửa lại : Chú lơ xe đò gọi hành khách: "Hồ Chí Minh, không? Hồ Chí Minh đây!"
Hành khách đứng dưới đường vẫy tay trả lời: "Hồ Chí Minh, Hồ Chí Minh…".
Có thể trong đám hành khách đó có cả đảng viên đảng CSVN.
Việc đổi tên Saigon và áp đặt cái gọi là Hồ Chí Minh là do chính những người cộng sản Việt Nam tạo ra. Nay chỉ xin được dùng cái gọi là Hồ Chí Minh để thay thế những lời nói dân gian. Nghĩa là cứ chỗ nào có chữ Saigon thì thay vào đó là chữ Hồ Chí Minh.

Quý vị Cộng sản Việt Nam (CSVN) nghĩ sao?
Quý độc giả nghĩ sao?

Người Cộng sản Việt Nam đã sai lầm giữa địa danh và tên nhân vật, mà cái ác nhất lại là tên của nhân vật được những người Cộng sản Việt Nam sùng bái. Cái thây ma nằm giữa Ba Đình, mỗi năm phải tiêu phí biết bao nhiêu tiền của nhân dân Việt Nam? Người Cộng sản sống thì tham nhũng, thâm lạm tài sản quốc gia. Người Cộng sản chết cũng ăn bám nhân dân Việt Nam, đó chính là cái thây ma Hồ Chí Minh.

Người chết phải trở về cát bụi. Thây ma thì phải đem chôn hay thiêu. Có một người vào xem xác chết của Hồ Chí Minh, khi về nhà không dám ngủ, mà nhắm mắt lại là thấy ác mộng hay nói đúng hơn là thấy thây ma Hồ Chí Minh. Cuối cùng phải đi xem bác sĩ tâm lý. Bác sĩ tâm lý khuyên: bạn đừng nghĩ tới cái xác đó nữa, cứ xem như nhìn thấy xác của một con vật nào đó, thí dụ như xác con gà, con cá bán ở chợ là được rồi.
Đất nước Việt Nam đã bị người Cộng sản tàn phá. Không biết bao nhiêu bút mực của các nhà văn, nhà phê bình, nhà bình luận… của rất nhiều thế hệ lên án. Người cộng sản cần phải thức tỉnh một cách thật sự mà hãy trả lại những gì của Việt Nam cho dân tộc Việt Nam.
- Cỏ cây còn biết hờn sông núi
Giang sơn gấm vóc phải ngậm ngùi.
Đọc xong xin các bạn chuyển đi cho tất cả mọi người Hải ngoại và Việt Nam!
Tưởng Năng Tiến

Duy Hữu, USA
27/02/2023 09:32

Quộc hội Việt Cộng nhóm họp bất thường ...

theo lệnh của tập đoàn đảng viên Bộ Chính trị Việt Cộng, cờ đỏ búa liềm, độc đảng, độc tài,
độc quyền cử, độc quyền bầu, độc quyền chọn... Chủ tịch Nhà nước Việt Cộng ... bất bình thường,

trong tập đoàn đảng viên Việt Cộng, của tập đoàn đảng viên Việt Cộng, do tập đoàn đảng viên Việt Cộng, giặc cờ đỏ búa liềm,
vì đặc quyền, đăc lợi, tư lợi, bất công, bất chính của tập đoàn đảng viên " lãnh đạo ", bá đạo, bá quyền, Búa Liềm, Việt Cộng.

Dân chúng cười chê... đảng chúng chọn nhau... chúng không có chó, bắt mèo ăn cứt... cho no không ăn, mèo đói thèm ăn.

Duy Hữu, USA
27/02/2023 13:14

Tô Lâm, đâu có ngu, đâu có thèm cái ghế... Chủ tịch nhà nước Việt Cộng,
có tiếng mà không có miếng, không có quyền, ngồi mát, táp bò dát vàng.

Võ Thưởng, còn trẻ, còn thèm, có còn hơn không, có ghế ngồi, còn hơn không,
biết thân, biết phận, sinh sau đẻ muộn, mẹ chưa kip sinh ra để làm " cắt mạng ",

chẳng có công trạng gì, chống Pháp, chống Mỹ, chống Ngụy, cho giặc Nga, cho giặc Tàu... vì bác Hồ, đại vĩ đại,
nhưng chỉ có sự nghiệp " con đảng, còn mình ", mình còn ôm Tàu, ôm tiền... ôm tiên" chân dài ", ôm " cụ Hồ ", thật vĩ đại.

HỒ TẬP CHƯƠNG
27/02/2023 15:54

Người VN trong nước mơ rằng sáng thức dậy họ đang sống ở nước ngoài
Thời chiến tranh 54-75, có người (Mỹ hay Tây chi đó không nhớ), “mơ ngủ dậy trở thành người Việt Nam”. Hà Nội hồi đó còn mang tên là “thủ đô Hòa bình”.
Không biết bây giờ có ai còn mơ “sáng dậy trở thành người Việt Nam” nữa hay không?
Sự thật phũ phàng là hầu như mọi người Việt hôm nay, ước mơ của họ là ra sinh sống ở nước ngoài. Đài Loan, Nam Hàn, Nhật, Thái Lan, Mã Lai… chạy qua nước nào cũng được. Làm công chuyện gì cũng được.
Có nhà báo Việt Nam nào “quởn” thử làm một cuộc “thăm dò” đơn giản, kiểu đặt câu hỏi “ước mơ hiện nay của bạn là gì”? Để xem mơ ước ra sống ở nước ngoài của người Việt được bao nhiêu phần trăm?
Người Việt hiện nay sẵn sàng trả giá bằng sinh mạng của mình để được ra sống ở các nước giẫy chết. Vụ “thùng nhân” bên Anh gần đây là thí dụ điển hình.
Riêng các tài phiệt đỏ, các lãnh đạo cao cấp CSVN. Hầu như người nào cũng có “cơ ngơi” như nhà cửa, xí nghiệp, cửa hàng… ở Mỹ, hay ở các quốc gia khác như Anh, Úc, Pháp v.v… Số liệu thật của hạng mục này hiển nhiên là “tài liệu mật” của CSVN. (Ai hỏi bằng chứng đâu thì tôi thành khẩn khai báo rằng tôi không có. Tôi chỉ viết dựa trên sự phỏng đoán rằng thấy khói bốc lên ắt phải có lửa). Tôi hy vọng ngày nào đó cơ quan di dân của chính phủ Mỹ (Anh, Pháp, Úc…) bật mí bí mật này.
Con cháu cán bộ cao cấp cộng sản cũng đều lựa chon các “quốc gia thù địch” như Mỹ, Anh, Pháp… để du học. Không thấy họ tìm đến các quốc gia “đồng chí anh em” kiểu Nga hay TQ.
Cán bộ CS, con cháu cán bộ, tài phiệt… họ có tiền. Tài phiệt và người cộng sản có điểm chung. Họ là những người không có “tổ quốc”. Họ lựa chọn ra sống ở nước ngoài là điều có thể hiểu.
Vậy lý do nào người Việt lại muốn từ bỏ nơi chôn nhao cắt rún của mình?
Theo tôi, lý do là “đất lành chim đậu”. Chẳng có tổ cuốc tổ cò chi cả.
Xã hội Việt Nam bây giờ là một xã hội bán khai, mạnh được yếu thua.
Một người Việt Nam thất thế không phải là người Việt Nam mà là một con mồi, một cơ hội, để những kẻ có quyền lực, hay những kẻ có cơ hội sử dụng quyền lực, xâu xé.
Vụ Việt Á hay vụ “Các chuyến bay giải cứu” là các thí dụ điển hình.
Một người Việt Nam hoạn nạn chỉ là một cơ hội nhỏ để cán bộ xâu xé làm tiền. Cả nước Việt Nam hoạn nạn thì đây là một cơ hội lớn để cán bộ làm tiền trên cái hoạn nạn, trên những xác chết của từng người Việt nam.
Cán bộ ăn của dân không từ một thứ gì. Đảng CSVN là “cả một nồi sâu”. Những người nói câu này sống trong chăn nên biết chăn có rận.
Đọc báo hôm qua thấy xí nghiệp của Đài Loan sa thải công nhân, vì lý do không có đơn đặt hàng. Xí nghiệp “bồi thường” cho nhân công một cách “rộng rãi” hơn luật định. Ngoài ra ban quản trị xí nghiệp còn tổ chức “hướng nghiệp”, giúp công nhân sa thải dễ tìm được việc làm mới.
Trước đây không lâu ta thấy tòa án Đài Loan thụ đơn của nạn nhân ô nhiễm do Formosa (Hà Tĩnh) gây ra. Hôm trước lại thấy tòa Seoul ở Nam Hàn xử nhà nước Nam Hàn phải bồi thường cho nạn nhân chiến tranh ở Việt Nam.
Tại sao Đài Loan, Nam Hàn… lại đối xử “nhân bản”, nhân đạo như vậy đối với người Việt Nam hoạn nạn?
Theo tôi, người Việt Nam không cần phải bỏ nước ra đi. Điều họ cần là có một mơ ước “sáng dậy trở thành người Đài Loan, người Nam Hàn”.
Sống phải có mục đích sống. Đài Loan, Nam Hàn phát triển thành rồng là vì trước đó người dân họ có mơ ước “sáng dậy thành người Nhật”.
Họ vốn là người Đài, người Hàn… làm sao họ có thể thành người Nhật được?
Vậy là giới trí thức, tầng lớp tinh hoa của đất nước, cùng với các đảng phái chính trị, tất cả hợp lực xây dựng đất nước, sao cho đất nước của họ vĩ đại như là nước Nhật. Để người dân của họ hãnh diện là người Đài, người Hàn.
Cuối cùng dân Đài, dân Nam Hàn đã thành công. Mức sống dân Đài hiện thời đã vượt qua dân Nhật.
Chiến tranh đã qua gần 1/2 thế kỷ nhưng tro tàn chiến tranh vẫn còn nghi ngút khói. Kích động hận thù, kích động chia rẽ đấu tranh giai cấp vẫn còn. Thì đất nước Việt Nam, xã hội Việt Nam là “chiến trường” mà trong đó người sa cơ đều trở thành con mồi để kẻ mạnh xâu xé.
Bỏ nước, về lâu về dài không phải là lối thoát. Nhưng 1/2 thế kỷ như vậy rồi. Không bỏ nước, không đoạn tuyệt với Việt Nam thì làm cách nào để sống?
vinh tran