Sinh viên trong nước nghĩ gì về việc báo đài lên án TGM Ngô Quang Kiệt?

Báo đài thiếu trung thực
Một sinh viên ở Sàigòn phát biểu:
Mục đích của họ là làm cho sự việc trở nên trầm trọng hơn, nhằm mục đích triệt hạ uy tín của đức Tổng Kiệt. Điều này cho thấy sự thiếu trung thực, thiếu khách quan của báo chí Việt Nam và cũng khiến cho người ta đặt ra một câu hỏi lớn về lương tâm của người cầm bút.
Một sinh viên Sàigòn
“Trước sự việc cơ quan
truyền thông nhà nước cắt xén lời phát biểu của Đức Tổng Kiệt và có những bài
viết đả phá thành một ngữ cảnh khác là một việc làm có ý đồ. Mục đích của họ là
làm cho sự việc trở nên trầm trọng hơn.
Có thể hành động này là nhằm để hướng
dư luận trước những sự kiện quan trọng của nhà nước về cách giải quyết vụ Tòa Khâm
Sứ và Thái Hà. Đồng thời thì đây cũng là hành động nhằm mục đích triệt hạ uy tín của đức Tổng Kiệt.
Điều này
cho thấy sự thiếu trung thực, thiếu khách quan của báo chí Việt Nam và cũng khiến
cho người ta đặt ra một câu hỏi lớn về lương tâm của người cầm bút và bên cạnh
đó người ta cũng nhận thấy sự yếu kém về mặt lý luận của nhà nước qua vụ Tòa
Khâm Sứ và Giáo xứ Thái Hà đến độ phải dùng cái hạ sách này.
Trong khi ở trên các diễn đàn internet các vấn đề được đem ra bàn luận với các ý kiến, đồng tình cũng như không đồng tình đã diễn ra rất sôi nổi thì việc 800 tờ báo của nhà nước chỉ đưa những thông tin có tính một chiều cũng làm cho người ta đặt ra những câu hỏi lớn.”
Một sinh viên tại miền Bắc thì cho rằng:
“Câu nói của Đức TGM Ngô
Quang Kiệt không phải là ông muốn phủ nhận ông là người Việt Nam mà ông chỉ muốn
nói lên rằng ông cảm thấy nhục nhã khi đi đâu cũng bị các nước khác họ coi rẻ
người Việt Nam, vì mình quá nghèo và không đoàn kết.
Không chỉ ĐGM Ngô Quang Kiệt thấy nhục
Và phát ngôn viên của blog Vàng Anh nói:
“Đứng trên mặt truyền thông
thì đây là việc không nên làm, nhất là với tư cách truyền thông của nhà nước.
Những người không ủng hộ hay ủng hộ quan điểm trong câu nói nguyên văn của TGM
Ngô Quang Kiệt đều bất bình về cách thức thông tin và cách kết án ông Ngô Quang
Kiệt trên đài truyền hình và báo chí Việt Nam.
Đây không chỉ đơn thuần là vấn đề
đưa tin như thế nào, mà là truyền thông và nhà nước của chúng ta đã tạo một ấn
tượng không tốt và những gì mà họ đang tuyên truyền.
Từ lâu mọi người đã biết truyền thông hay báo chí Việt Nam không được nói lên sự thật nên việc truyền thông Việt Nam cắt ngắn câu nói của TGM Ngô Quang Kiệt chỉ là một thí dụ điển hình cho việc uốn nắn thông tin phục vụ cho mục đích chính trị của nhà nước mà thôi”
Một sinh viên miền Trung bày tỏ sự thông cảm của anh với đức TGM Hà Nội về vụ việc này:
“Nếu tôi ở vị trí của đức
Tổng Giám Mục thì tôi cũng cảm thấy hỗ thẹn vì bản thân tôi đã từng gặp một trường
hợp là kỹ sư Việt Nam ra nước ngoài làm việc lại chỉ là những kỹ thuật viên mà
thôi, mặc dù họ là kỹ sư trong nước. Cho nên ra nước ngoài bản thân tôi chỉ là
một kỹ thuật viên thì tôi cảm thấy rất nhục nhã với các nước láng giềng.
Nếu hôm nay đất nước này trở thành một cái gì tốt đẹp giữa cộng đồng thế giới thì người ta có quyền hãnh diện nhưng vẫn nhiều người có cảm giác chẳng có gì để hãnh diện trên đất nước này, nên cái việc họ cảm thấy nhục nhã thì quá bình thường trong xã hội này”
Và anh nói thêm rằng:
“Trong sâu thẳm tâm hồn thì mỗi người Việt Nam đều yêu nước Việt nhưng hình ảnh của nước Việt ngày hôm nay, làm cho họ không còn cảm thấy tự hào về nước Việt nữa. Yêu nước Việt và tự hào về nước Việt là hoàn toàn khác nhau. Bản thân tôi luôn yêu mến nước Việt Nam nhưng hãnh diện về nó trong thời điểm này thì tôi không có cảm giác gì để hãnh diện”
Nếu tôi ở vị trí của đức Tổng Giám Mục thì tôi cũng cảm thấy hỗ thẹn vì bản thân tôi đã từng gặp một trường hợp là kỹ sư Việt Nam ra nước ngoài làm việc lại chỉ là những kỹ thuật viên mà thôi, mặc dù họ là kỹ sư trong nước. Cho nên ra nước ngoài bản thân tôi chỉ là một kỹ thuật viên thì tôi cảm thấy rất nhục nhã với các nước láng giềng.
SV miền Trung
Anh sinh viên Sàigòn thì vẫn tự hào về dân tộc Việt:
“Là một người Việt Nam thì tôi rất tự hào về dân tộc của tôi nhưng là một người tự trọng tôi cũng cảm thấy xấu hổ với những cái xấu xa và những thói tiêu cực của xã hội Việt Nam hiện nay, đặc biệt là khi nói chuyện và tiếp xúc với bạn bè nước ngoài khi gặp họ tại Việt Nam”
Và câu nói của Phát ngôn viên blog Vàng Anh sẽ kết thúc bài phóng sự hôm nay:
“Học sinh Việt Nam được giáo
dục câu: ‘Đất nước ta tiền vàng biển bạc’, nhưng rừng đã bị đốn trong đó có phong
trào bán cây và bán than qua biên giới Trung Quốc, biển cả thì đang bị Trung Quốc
thao túng.
Nhìn vào thực tế những gì người Việt Nam đang có từ kinh tế xã hội
thì nước ta là một trong những nước nghèo, chậm phát triển, thậm chí còn là bãi
rác công nghệ của các nước phát triển.
Về chính trị thì đối với thế giới, chính
quyền Việt Nam là chính quyền tham nhũng, độc tài, công dân thì không có nhân
quyền, không được phát biểu ý kiến. Nhà cầm quyền thì tùy thuộc vào chính trị của
Trung Quốc. Về văn hóa thì scandal phim sex của Hoàng Thùy Linh đã trở thành
phim sex được phổ biến trên toàn thế giới …
Như vậy tự hào về người Việt Nam không phải chỉ là một khẩu hiệu mà cần phải có một việc làm thiết thực để đưa đất nước vượt qua đói nghèo và lạc hậu”.