Ấn phẩm tôn giáo vào nhà tù: bảo đảm quyền tôn giáo hay ‘làm màu’?

2022.04.04
Ấn phẩm tôn giáo vào nhà tù: bảo đảm quyền tôn giáo hay ‘làm màu’? Một trại giam ở tỉnh Hải Dương
Reuters

Bộ Công an Việt Nam cho biết đã trao hơn 4400 cuốn sách về tôn giáo đến các trại giam. Mục đích được nói nhằm đảm bảo quyền tự do tôn giáo, tín ngưỡng cho các phạm nhân là chức sắc và tín đồ tôn giáo. Tuy nhiên, một số cựu tù nhân và nhà hoạt động về tôn giáo cho biết những người tù phải đối mặt với các án phạt rất nặng vì các nỗ lực thực hành niềm tin tôn giáo của mình.

Mạng báo VOV hôm 1/4 loan tin Cục An ninh Nội địa thuộc Bộ Công an Việt Nam cùng Cục Cảnh sát Quản lý Trại giam, cơ sở Giáo dục bắt buộc, trường Giáo dưỡng cũng thuộc Bộ Công an tiến hành lễ bàn giao ấn phẩm tôn giáo, kinh sách đến các thư viện trại giam trong nước.

Thiếu tướng Thùng Văn Nghiểm, Cục phó Cục An ninh nội địa, Bộ Công an cho biết, thực hiện chỉ đạo ca Chính phủ, các bộ ngành thuộc Bộ Công an kết hợp với Ban Tôn giáo Chính phủ đã lựa chọn in ấn, xuất bản danh mục 17 đầu sách liên quan tôn giáo, với hơn 4.400 cuốn để đưa vào sử dụng tại thư viện của 54 trại giam.

Các loại sách bao gồm nhiều nội dung khác nhau như kinh sách, kinh thánh, sách thông tin chung về tín ngưỡng, tôn giáo, lch sử hình thành, tác động đến đời sống, xã hội của tôn giáo, các quan điểm, chủ trương của đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước về tín ngưỡng, tôn giáo và vận động quần chúng tín đồ tôn giáo.

Ông Nghiểm nói việc đưa các ấn phẩm tôn giáo “hợp pháp” vào trại giam nhằm thực thi quyền được tiếp cận kinh sách, ấn phẩm tôn giáo của mọi người. Đồng thời thể hiện thành tựu, chính sách của Việt Nam trong việc bảo đảm quyền con người, quyền tự do tôn giáo, tín ngưỡng, truyền tải thông điệp về nỗ lực của Việt Nam trong thực thi các công ước quốc tế về quyền dân sự, chính trị, quyền con người đến các nước trên thế giới.

AP09032702951.jpg
Giáo dân Công giáo đứng bên ngoài phản đối toà án xử những người Công giáo ở Hà Nội hôm 27/3/2009. AP

Tuyên truyền, che mắt người dân?

Bình luận về sự kiện này, ông Trần Minh Nhật, một tín đồ Công giáo, từng đi tù từ năm 2011 đến 2015 vì tội Hoạt động lật đổ chính quyền nhân dân”, nêu quan điểm rằng điều quan trọng là nội dung về các cuốn sách đó có đúng không, hay là sản phẩm của một dự án tuyên truyền về tự do tôn giáo mà thôi:

“Vấn đề là sách gì, in sách của ai, ai cấp, hay là những cái đầu sách đó nó như thế nào, rồi thì bố trí ở đâu, cách quản lý như thế nào!

Đa phần họ nói là đưa kinh sách hay các ấn phẩm tôn giáo vào thì chỉ chủ yếu để làm màu thôi. Chính phủ hay Bộ Công an rà soát đưa các loại sách hay ấn phẩm tôn giáo vào thì chủ yếu là để che mắt, để đánh lừa dư luận mà thôi, chứ còn thực chất để phục vụ cho nhu cầu cho những người đang thụ án là hoàn toàn không thực sự khả thi, mà chỉ đơn thuần là để đối phó, để che mắt hay để không bị réo, đưa ra cho có như vậy thôi.”

Ông Siu Wiu, một cựu tù nhân tôn giáo, từng chịu tổng cộng 13 năm với cáo buộc “gây rối an ninh”, vì những hoạt động thực hành nghi lễ Tin Lành, khẳng định rằng không bao giờ có chuyện chính quyền Việt nam bảo vệ quyền lợi cho những người tù, nhất là tù nhân về tôn giáo, sắc tộc hay chính trị:

“Theo tôi biết là Cộng sản không bao giờ nói sự thật. Miệng nói một đằng nhưng làm một nẻo. Tôi là bằng chứng sống, không có những cái chuyện đó đâu!”

Thiếu tướng Nguyễn Việt Hùng, Phó Cục trưởng Cục Cảnh sát quản lý trại giam, cơ sở giáo dục bắt buộc, trường giáo dưỡng cho biết, việc trao ấn phẩm về tôn giáo có mục đích nâng cao nhận thức cho phạm nhân về các quan điểm, đường lối của đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước về tín ngưỡng, tôn giáo, những giá trị của tôn giáo đối với đời sống xã hội…

Một số đầu sách cụ thể được phép lưu hành trong trại giam bao gồm: Kinh thánh; Quan điểm của Hồ Chí Minh về công tác vận động tín đồ tôn giáo; Tìm hiểu về tín ngưỡng tôn giáo của tác giả Đỗ Lan Hiền. Người này hiện là Viện trưởng Viện Tôn giáo - Tín ngưỡng, thuộc Học viện Chính trị Quốc gia Việt Nam.

Đài Á châu Tự do không có đủ điều kiện để tiếp cận với những cuốn sách, ấn phẩm này để kiểm chứng về nội dung.

Thực hành niềm tin tôn giáo bị cấm tuyệt đối

Bà Biap Krong, một người từng làm việc cho tổ chức Voice of the Martyrs (tạm dịch là Tiếng nói của những người tử đạo), cũng là thông dịch viên cho Liên Hiệp Quốc về những người tị nạn tôn giáo, sắc tộc, cho biết các trại giam ở Việt Nam có quy định không cho phép người tù tụ tập lại một nhóm. Họ cấm tuyệt đối mọi hình thức thực hành nghi lễ tôn giáo và  truyền đạo ở trong nhà tù với lý do mà họ gọi là “mê tín dị đoan”:

“Ở trong nhà tù có một cái đặc biệt nữa đó là những người Ê-đê không được sử dụng tiếng mẹ đẻ của họ. Ví dụ như có những người tù họ ở chung một buồng giam, đều là người dân tộc Ê-đê, thì quy định của trại giam là không được sử dụng tiếng dân tộc mà chỉ được sử dụng tiếng Kinh thôi.

Một số người thân của nạn nhân họ cũng thường xuyên viết thư bằng tiếng Ê-đê hoặc là tiếng Gia-rai, những lá thư đó không được tới tay của người tù.”

Ông Trần Minh Nhật cho biết trong suốt năm năm đi tù, trải qua sáu trại giam, ông khẳng định các buổi thực hành nghi lễ tôn giáo là tuyệt đối không có, dù cho là bất kỳ tôn giáo nào.

Kinh thánh, Kinh Phật hay tất cả các vật dụng, ấn phẩm về tôn giáo dù đã được nhà nước cấp phép lưu hành cũng không được mang vào trại giam. Các tù nhân theo bất cứ đạo nào cũng bị cấm cầu nguyện tập trung:

“Việc thực hành những nghi thức tôn giáo khác nhau là bị cấm rồi. Điều này không phải chỉ riêng Công giáo đâu, Phật giáo hay cả Tin lành thì cũng không có. Bởi vì bị cấm như thế cho nên nhiều người cũng không đòi cái quyền đó, họ không đòi quyền được thực hành niềm tin tôn giáo.

ch Kinh thánh hay Kinh Phật gì đó là không có được đem vào. Nếu có thì phải bị đánh đổi, chẳng hạn như bản thân của tôi tuyệt thực đến gần một tháng thì lúc đó họ mới chịu đưa cho mình cuốn Kinh Thánh vào để mình đọc.”

Trừng phạt mạnh tay

Đối với những phạm nhân nỗ lực thực hành nghi thức tôn giáo, nếu bị phát hiện thì án phạt dành cho họ là rất nặng.

Ông Siu Wiu kể với RFA rằng trong những năm ở tù, ông chỉ dám cầu nguyện một mình, lặng lẽ. Tất cả tù nhân thậm chí còn không được cầu nguyện công khai, chứ đừng nói tới được đọc Kinh thánh trong tù.

Ông Siu nói trong một lần vợ của ông từ Đăk Lăk ra Bắc thăm nuôi chồng, bà đã lén bỏ một cuốn Kinh thánh nhỏ trong một gói mì tôm, sau đó dán kín miệng bao lại, bỏ lẫn vào trong thùng mì, gởi vô tù cho chồng cùng với các vật dụng khác. Khi trại giam phát hiện ông Siu giữ cuốn Kinh thánh này thì đã cùm ông trong bảy ngày.

Lần khác, khi gọi điện về cho gia đình, ông có nói với vợ nhờ buôn làng cầu nguyện cho mình. Vậy là ông bị cùm hai tuần, sau đó biệt giam thêm sáu tháng trời:

“Khi tôi ở tù cùng với rất nhiều người bạn, thì họ (cán bộ trại giam _PV) không cho đọc Kinh thánh. Thậm chí là báo chí họ cũng không cho, họ chỉ cho nó báo Nhân Dân thôi!

Trước khi ngủ mình cầu nguyện một mình hoặc ngày Chủ nhật cầu nguyện một mình thôi, chứ tập trung là họ không cho.

Lúc ở Nam Hà, người nhà của tôi ở Đắk Lắk vô thăm, người nhà đưa cuốn Kinh Thánh bỏ trong gói mì tôm thì cán bộ bắt được thì bị cùm bảy ngày.

Lần trước bị kỷ luật, bị cùm hai tuần, sau đó bị biệt giam sáu tháng ở Nam Hà vì tôi gọi điện thoại về nhà nhờ người trong làng cầu nguyện cho mình vào ngày Chủ nhật. Vậy là họ bắt mình đi cùm. Không được nhờ bất cứ ai cầu nguyện cho mình. Họ nói là tuyên truyền cho người khác, họ nói như thế.”.

Theo báo cáo mới nhất của Ủy ban Tự do Tôn giáo Quốc tế Hoa Kỳ, được công bố hôm 7/2 về tình hình ở Việt Nam, năm 2021 là năm thứ 15 liên tiếp bị Ủy ban này đề nghị chính phủ Mỹ đưa vào danh sách "các quốc gia cần quan tâm đặc biệt" (CPC) về tự do tôn giáo, vì các hình thức đàn áp mà Việt Nam thực hiện nhắm vào các nhóm tôn giáo hoạt động độc lập, không được sự công nhận của chính quyền.

Nhận xét

Bạn có thể đưa ý kiến của mình vào khung phía dưới. Ý kiến của Bạn sẽ được xem xét trước khi đưa lên trang web, phù hợp với Nguyên tắc sử dụng của RFA. Ý kiến của Bạn sẽ không xuất hiện ngay lập tức. RFA không chịu trách nhiệm về nội dung các ý kiến. Hãy vui lòng tôn trọng các quan điểm khác biệt cũng như căn cứ vào các dữ kiện của vấn đề.

Nhận xét

Nguyễn Tuấn Anh
05/04/2022 00:15

Ấn phẩm tôn giáo của Việt Nam có thể là sách của nhà xuất bản Sự Thật về tư tưởng Hồ Chí Minh . Hy vọng có cuốn sách được giải thưởng Tổng cục chính trị của Thái Hạo

Duy Hữu, USA
05/04/2022 10:55

Ý dân là ý Trời, ý Ông Trời, ý Đức Chúa Trời, ý Đức Phật...

Công lý và Hòa bình, Hòa bình trong Công lý, Công lý trong Hòa bình.

Đồng bào ta, khắp nơi, khắp nước, khắp thế giới và nhân dân thế giới, đồng tâm, đồng hành, đồng thanh... Đứng Lên, Lên Tiếng !

Liên kết và đoàn kết trong Sự thật và Tình thương, Tình người, Tình dân tộc, Tình đa dân tộc.
Liên kết và đoàn kết trong Đa tôn giáo, đạo giáo...Đa đảng, Đa tài...Đa năng, Đa hiệu... Đa nguyên, Đạ dạng...Đa chiều, Đa chiêu

Trường kỳ đấu tranh nhân dân đòi hỏi... tự do tôn giáo, tự do sống đạo, hành đạo, truyền đạo... và có các Linh mục tuyên úy Công giáo, Mục sư tuyên úy Tin lành, Thượng tọa tuyên úy Phật giáo... cho tất cả các tù nhân hình sự, các tù binh lương tâm
của các tôn giáo, đạo giao trong tất cả các nhà tù của nhà nước cờ đỏ sao vàng Việt Cộng.

HỒ TẬP CHƯƠNG
03/08/2022 06:43

SỢ" ! "SỢ" và "SỢ" ! ! ! .

… Một lần lễ Chùa ......Tôi tình cờ gặp lại Nó . Nó là … Trụ Trì tại một chùa X! Dù thân Nó tròn trịa, mặt no đầy, da dẻ hồng hào khác hẳn thuở xưa. Dù Nó đang đầu tròn áo vuông, dù có dáng oai nghi của một Nhà Tu, Tôi cũng nhận ra ngay. Tôi vừa bàng hoàng, vừa mừng. Mừng vì được gặp lại người bạn thân; bàng hoàng vì không biết ma đưa lối quỉ dẫn đường thế nào mà kéo Nó đến cửa Thiền ! Đợi lúc vắng khách thập phương, Tôi nhẹ nhàng đến bên Nó, chấp tay có vẻ cung kính, nhưng lời nói lại có phần đùa nhiều hơn :
– Bạch Thầy ! Thầy còn nhớ … Con không ?
<!>
Nó sựng một giây, rồi vỗ mạnh vào vai Tôi , lớn tiếng mừng rỡ.

Như quên mình là Nhà Sư:
– Thằng quỉ, sao Mầy lại ở đây?

Câu nầy đáng lý Tôi hỏi Nó mới đúng hơn.

Tôi vẫn chấp tay, cười cười:
– Dạ ! … Con là Phật Tử …

Nó nắm tay Tôi kéo đi, dẫn Tôi qua một dãy phòng. Đến môt phòng riêng biệt, trên có hàng chữ Phòng Trụ Trì, Nó đẩy Tôi vào. Đó là một phòng tương đối rộng, ngăn nắp sạch sẽ; bày biện đơn sơ, khác với bản tính cẩu thả và … ở dơ ( ! ) của Nó.

Đảo mắt một vòng, Tôi hỏi Nó:
– Theo Tôi biết, chỗ ngủ của Trụ Trì như hàng đại gia. Sao chỗ của Thầy đơn giản quá vậy?
– Thầy Bà gì !
– Vậy chứ sao Mầy là Trụ Trì ngang xương vậy?

Nó tự hào :
– Sao lại ngang xương? Đó là sự suy nghĩ đầy trí tuệ của Tao. Từ lúc tụi bây ghi danh vào đại học, Tao nghĩ, dù tụi mình có học hết đại học đi nữa thì khi ra trường làm được cái gì với cái bằng cử nhân văn chương hay cử nhân luật?
Là luật sư, nếu tụi mình có chút lương tri thì chẳng nói chi; bằng không thì sẽ vì tiền mà dùng miệng lưỡi cứ điều thay đen đổi trắng, làm nghiêng cán cân công lý, thì tạo ác biết bao nhiêu?

Nếu an phận thủ thường làm nghề bán cháo phổi - dạy học thì thường ngày phải hít bao bụi phấn, đến già không chừng cũng sẽ vô Viện Bài Lao!

Đó là chưa nói không may thi rớt, bị sa vào lính, lại phải làm bia cho họng súng?

Sống là một trường tranh đấu. Mạnh được yếu thua. Khôn thì ăn trước ngồi trên. Dại thì ra đứng hai bên cột đình.

Tôi nóng mặt:
– Vì vậy Mầy mới chọn nghề Thầy Chùa?

– Đúng vậy! Thì đã sao chứ? Làm nghề Thầy Chùa thì dù có chiến tranh khốc liệt thế nào, Tao cũng khỏi phải đi lính, nên luôn mang chữ Thọ trước ngực!

Cái ăn cái mặc khỏi chạy đổ mồ hôi. Tiền thì có người quỳ dâng tận tay. Cơm thì có người hầu hàng buổi. Chỗ ở thì đồ sộ nguy nga. Trăm kẻ kêu bằng Thầy, vạn người xưng là Con.

Ở ngoài đời, dù cho kẻ có đại quyền, cũng chưa hẳn được tôn trọng như vậy. Có gì không tốt chứ?

– Chùa Mầy giàu như vầy, sao chỗ ngủ cùa Mầy bèo quá vậy?
Nó cười :
– Mầy cứ mãi giữ cái đầu non nớt của Mầy thì làm sao thấu lý chuyện đời? Tao xây biệt thự cho Mẹ Tao hàng tỉ còn được thì huống chi cái chỗ nằm cỏn con nầy?
Thường thì con người ta có tiền thì hay phô trương, không ngoại trừ những kẻ Tu hành. Vật dụng thì xài những thứ đắt tiền, đi xe máy đời mới, thậm chí sắm cả xe con. Đó là những thằng ngu! Bá tánh có hàng vạn người, nhưng có cả hàng triệu đôi mắt. Đừng bảo họ mệ muội mà lầm ! Họ cúng dường Tam Bảo là để trùng tu Chùa chiền, hương hoa cho Phật, chứ nào để cho Trụ Trì lấy đó mà xài sang, xa hoa phung phí?

Ai đời Trụ Trì mà kéo cả Vợ Con vào Chùa, thật là chướng mắt !

Ai đời sau giờ công phu thì vứt áo cà sa đi nhậu với loại đàn bà goá điếm đàng. Thầy Chùa gì mà vừa dứt tiếng mõ thì vội trốn về nhà hú hí với vợ con.

Ai đời lại chiều chiều lại mặc quần sọt đi đánh tenis như hạng thượng lưu …

– Vậy Mầy sống thanh đạm thế nầy là để che mắt thế gian?

Như không để ý đến câu hỏi của Tôi, Nó tiếp:
– Trong đám sâu độc có thể làm hỏng hoa sen Phật Giáo thì cũng không thiếu những bậc Đại Sư hết lòng vì Đạo, xả thân vì Pháp, nếu không thì làm gì Phật Giáo tồn tại đến ngày nay?

Tao không phải là Chân tu, nhưng cũng biết dừng lại đúng lúc. Trước là Tao che mắt thế gian thực đó, nhưng giờ thì chưa hẳn. Trong mấy mươi năm niệm trì Kinh chú, Tao cũng đã ít nhiều thấm nhuần giáo lý của Đấng Chí Tôn.

Lấy tiền bạc của đàn na tín thí cúng dường mà làm của riêng mình thì kiếp sau cũng phải mang lông đội sừng để trả nợ mà thôi! Mầy khỏi lo....

Nó lấy tay áo cà sa lau miệng, giảng pháp:
– Danh lợi là hai miếng mồi béo bở mà kẻ phàm phu nào cũng thích: Thùng Cúng Dường Tam Bảo của mỗi Chùa thường là chỉ có tờ mười ngàn, hai chục ngàn, năm chục ngàn.

Những kẻ cúng đường bạc triệu thì đòi cho được gặp Trụ Trì để được ghi tên như là một ký hiệu cho Trụ Trì biết, hầu lần sau được tiếp đón nhiệt tình ! Hoặc để lên mặt hay phơi bày một chút giàu sang cho người xung quanh thán phục. Hay để khoe mình đã tạo nhiều phước đức !

Trong lúc đó, Cha Mẹ ở nhà mới chính là Phật trước mắt thì lại bỏ bê, không màng tới.

Cũng vì chữ lợi mà Mầy ca tụng phường vô sỉ ư, mập mờ đen trắng thị phi. Cứ tưởng đơn giản là tiền trao cháo múc, hết xôi rỗi việc, chứ đâu có ngờ là bút sa gà chết ! Mầy đã vô tình bôi nhoà ý thức, làm lệch đường nhận định của kẻ hậu sinh.

Xét ra cũng là tội ác!

Tôi giật mình vì dường như Nó nói đúng!

Không ngờ cái thằng quỉ sứ nầy sau 40 năm ăn tương chao lại có những lý luận sâu xa, sắc bén như vậy. Tôi thường dùng cụm từ Những phường háo lợi háo danh một cách khinh miệt.

Nhưng nay, nhờ Nó mà Tôi phát hiện chính Tôi cũng đã đồng hội đồng thuyền với bọn người ấy.

Mắt Tôi đã tinh tường thấy được hạt cát nhỏ bé trong mắt người khác, nhưng lại đui mù không thấy được cọng rơm tổ bố trong mắt của mình! Với bộ óc tí ti như óc tép riu của Tôi, lại còn bất hạnh mang thêm cái tự ái lớn như đầu bò.

Tôi tìm cách quơ quào của một người thua cuộc:
– Vậy chứ cái nghề bán lòng tin của Mầy có Phước lắm?

Nó lặng thinh. Trong cái im lìm đó, đã chứa đựng cả lòng vị tha to lớn hay chứng tỏ lòng Nó đã lắng mọi sân si.
Tôi cũng chẳng nói lời nào. Nhưng sự lặng yên nầy lại mang nhiều xấu hổ của kẻ thiếu tài.
Nó là một thằng thông minh từ còn bé tí !

Và Tôi...lúc nào cũng thấp hơn nó một cái đầu.
SỢ" ! "SỢ" và "SỢ" ! ! ! . * Ngưới nông Dân sợ nhất 3 từ "hợp tác xã" // * Người thành thị sợ nhất 3 từ "kinh tế mới " // * Người miền Bắc sợ nhất 4 từ " cải cách ruộng đất " // * Người miền Nam sợ nhất 2 từ " việt cộng " // * Người trong NƯỚC hiện nay đang lo sợ nhất 4 từ " ÁC TĂNG QUỐC DOANH" // * Thế giới sợ 2 từ "CỘNG SẢN" *Còn cộng sản từ khi lập đảng đến nay và mãi mãi chúng rất sợ 2 từ " SỰ THẬT ". ( Vua ăn cắp trên mạng )