Những trăn trở của nữ công nhân VN nhân Ngày Lao động Quốc tế 1.5

Việt Nam chào đón Ngày Quốc tế Lao động 2008 sau khi một loạt đình công vừa diễn ra ở nhiều tỉnh thành, qui tụ cả ngàn công nhân từ Nam chí Bắc.

0:00 / 0:00

Dù thuộc doanh nghiệp trong nước hay doanh nghiệp vốn nước ngoài, lao động ở Hải Dương, Quảng Nam, Bình Phước, Gò Vấp hay Long An đều đình công vì các vấn đề liên quan đến lương bổng và chế độ phúc lợi.
Trong bối cảnh này, cô Giang, công nhân Khu Chế xuất Tân Thuận, bày tỏ rằng cô không thấy phấn khởi trong ngày này năm nay:

"Em lãnh được 1 triệu 2, nếu tăng ca thì được 1 triệu rưỡi. Với mức lương vậy em sống thiếu , không đủ trang trải. Nhà trọ hết 500 ngàn rồi. Ăn uống, mua này nọ không đủ. Làm việc không thoải mái. Em mong lâu lâu người ta cho khám sức khỏe tổng quát định kỳ."

Cho thời kỳ thai nghén, bên nhân sự chưa cập nhật luật lao động. Thời kỳ nghỉ khi mang thai phải nhiều hơn. Trước được nghỉ 4 tháng , nay giảm xuống 3 tháng, không đủ để bảo vệ cho quyền lợi của bà mẹ và trẻ em. Chi em phụ nữ luôn luôn mong chính phủ can thiệp tới.<br/> <i> chị Như Quỳnh, Biên Hòa</i>

Làm cho một doanh nghiệp vốn nước ngoài ở Biên Hoà, chị Như Quỳnh từng theo học ngành công nghệ thực phẩm đặc biệt cho rằng người lao động nữ cần được giúp đỡ trong nhiều trường hợp:

“Em làm phòng quản lý chất lượng của một công ty sản xuất sữa. Công ty em chưa biểu tình lần nào. Hầu hết các công ty trả mức lương quá thấp hay không có trợ cấp thì người ta mới đấu tranh cho quyền mà họ có thể được hưởng.

Mặt tích cực là đại đa số các nhà máy, ban lãnh đạo có quan tâm đến phụ nữ như cho ngày 8 tháng 3 hay là ngày 22 tháng 10 thì đều tổ chức chương trình tiệc nho nhỏ, một lời chúc mừng hay món quà. Mặt tiêu cực là cho thời kỳ thai nghén, bên nhân sự chưa cập nhật luật lao động. Thời kỳ nghỉ khi mang thai phải nhiều hơn. Trước được nghỉ 4 tháng , nay giảm xuống 3 tháng, không đủ để bảo vệ cho quyền lợi của bà mẹ và trẻ em. Chi em phụ nữ luôn luôn mong chính phủ can thiệp tới.”

Một nữ công nhân Hà Tĩnh, chị Mai, làm ở công ty chế biến thực phẩm, ngoài mong mỏi mức lương tăng để bắt kịp tốc độ leo thang của giá sinh hoạt còn có thêm suy nghĩ khác:

“Tụi em mong muốn lương của mình tăng hơn vì mình làm việc trong một môi trường năng động hơn, có cơ hội thể hiện mình hơn.”

Nhiều chế độ không được hợp lý lắm. Làm ở đâu mình cũng muốn tất cả chế độ bảo hiểm, y tế, lương phải phù hợp với công sức mình bỏ ra. Em muốn được cải thiện tất cả các mặt.<br/> <i> chị Thúy Hiền, Hà Nội</i>

Nữ lao động tại một doanh nghiệp xuất khẩu thủy sản ở Hà Nội, chị Thúy Hiền cũng mong vấn đề tiền lương và chế độ bảo hiểm y tế được tăng tiến, cải thiện sinh hoạt cho lao động nữ, lâu nay theo chị vốn gặp nhiều khó khăn:

“Em làm cho tư nhân, lương được 1 triệu 7 , trên thị trường là thấp.

Nhiều chế độ không được hợp lý lắm. Làm ở đâu mình cũng muốn tất cả chế độ bảo hiểm, y tế, lương phải phù hợp với công sức mình bỏ ra. Em muốn được cải thiện tất cả các mặt. Công ty chưa đóng bảo hiểm xã hội, bảo hiểm y tế cho em. Chúng em cũng muốn được chế độ như nhà nước.”

Giữa tình huống kinh tế hiện giờ, lạm phát cao khiến sức mua ngày càng giảm và dư chấn của cơn sốt gạo chưa tan, sinh hoạt của công nhân Việt Nam đang bị tác động không ít. Người lao động, đặc biệt là lao động nữ, không ngừng ưu tư đến các vấn đề mấu chốt đối với đời sống của họ như mức lương và các chế độ hỗ trợ.

Ngày Quốc tế Lao động 1 tháng 5, được tiếp tục đón mừng sau hơn 1 thế kỷ khởi sinh, lại một lần nữa gợi cho công nhân niềm tin vào ngày mai, và nhắc nhở giới chủ nhân về quyền lợi chính đáng của họ, những người đã đổ mồ hôi, góp phần vào sự thịnh vượng của doanh nghiệp.