Sau cuộc thi Sao Mai Điểm Hẹn năm 2006 với giải thưởng đặc biệt của Hội đồng Nghệ thuật trao tặng, cái tên Phạm Anh Khoa trở nên có giá hơn trong giới showbiz, thế nhưng, với chàng trai gốc Khánh Hòa này thì dường như mọi chuyện vẫn vậy, có chăng là tình yêu đối với Rock và năng lượng để sáng tác những bản nhạc sôi động thêm phần dồi dào và mãnh liệt hơn.
Thần tượng
Trong câu chuyện kể với chúng tôi, Khoa tâm sự rằng đã có lúc anh rất bi quan về cuộc sống, những khó khăn dồn dập tưởng chừng đánh gục chàng trai trẻ mưu sinh trên mảnh đất Sài Thành, nhưng rồi cuối cùng, anh cũng vượt qua được hết những chông gai, và người mà anh tôn thờ là thầy giáo, nhạc sĩ Tuấn Khanh, đã tiếp thêm sinh lực, để những ước mơ về âm nhạc của anh được thăng hoa.
“Thực ra mà nói, Khoa phải đặt một vị trí rất là trang trọng trong bàn thờ tâm hồn của mình dành cho thầy Tuấn Khanh, hơn ai hết thầy đã thay đổi cuộc đời của Khoa rất nhiều. Thầy không dạy Khoa một chữ nhạc bẻ đôi nào hết, nhưng thầy xuất hiện vào đúng giai đoạn cuộc sống của Khoa có rất nhiều biến động; thầy là người dạy cho Khoa cách sống lạc quan.
Phạm Anh Khoa
Khoa bây giờ đang sống là bị ảnh hưởng rất nhiều bởi tính cách sống của thầy khi có thời gian sống gần gũi bên thầy.”
Ngoài nhạc sĩ Tuấn Khanh là người ảnh hưởng đến phương châm và phong cách sống, thì một ca sĩ khác cũng tác động rất nhiều đến Khoa ,và là người mang lại cho Khoa những ngọn lửa nhen nhúm ban đầu về Rock:
“Hồi bé Khoa được nghe nhạc trên những chuyến xe tải của ba, ba Khoa là tài xế lái xe tải đường dài. Từ bé cả ba và Khoa đều rất hâm mộ chú Elvis Phương và ban nhạc Phượng Hoàng thời đấy là dấu son chói lọi của âm nhạc Việt Nam, đứng đầu cả về nhạc trẻ lẫn nhạc Rock.
Khoa dường như bị chất lãng tử của chú Elvis Phương ngấm vào từ bé rồi, sau này lớn lên một chút, Khoa đi học guitar, ngưỡng cửa đầu tiên tiếp xúc với guitar là mình đã được nghe những bài nhạc Rock bất hủ, Rock Ballad, và cảm nhận được loại nhạc này phù hợp với mình, có một gì đó phá cách, có một gì đó phù hợp với cuộc sống mà mình đang chọn, vì thế Khoa đến với Rock rất tự nhiên, không có gì là gượng ép.”
Viết nhạc như viết nhật ký

Phạm Anh Khoa kể rằng, nhạc Rock mà anh hiện đang sáng tác giống như một cuốn nhật ký, anh viết cho chính bản thân mình, buồn có, vui có:
“Nhạc của Khoa đơn giản thôi, Khoa viết lại, nó giống như nhật ký vậy, âm nhạc của Khoa sẽ trưởng thành từng ngày đúng như con người của Khoa, đĩa sau sẽ trưởng thành hơn đĩa trước, về mặt ngôn ngữ, về mặt âm nhạc sẽ khác đi, tuổi thọ âm nhạc của Khoa cũng y chang như con người mình.”
Có lẽ chính bởi âm nhạc của Khoa giống với con người Khoa, mà giới trẻ yêu nhạc Rock, yêu nhạc của Khoa luôn tìm thấy một sự lạc quan, một nhiệt huyết tràn đầy nhựa sống trong từng câu chữ, giai điệu nóng bỏng:
“Hơn ai hết, Khoa yêu quý dòng nhạc của mình vì rất nhiều lý do, một trong những lý do là vì nhạc Rock với ngôn từ của nó được đề cao rất nhiều, chứ không phải những ca từ sáo rỗng và hời hợt. Thể loại nhạc Rock, ngoài giai điệu thôi thúc ra thì tinh thần sống rất lạc quan vì phương châm sống của Rock là Rock Never Dies, nó luôn có những cái nhìn hướng về phía trước, nó rất đầy sức hút với bản thân Khoa. Khoa vẫn đang nỗ lực từng ngày để giữ lửa đam mê của mình mặc dù gặp rất nhiều khó khăn.
Phạm Anh Khoa
Nếu nói về Phạm Anh Khoa, thì Khoa nghĩ rằng mọi người có thể nhìn nhận Khoa có năng lực hay không có năng lực là một chuyện, nhưng ai cũng thừa nhận một điều duy nhất là ở Khoa là một tấm gương vượt khó, Khoa đã ráng giữ được ngọn lửa đam mê của mình trong những lúc khó khăn nhất, những lúc tồi tệ nhất, Khoa cũng đã vượt qua và mình đến với âm nhạc của mình với một tinh thần không ngại bất kỳ điều gì cả.”
Với Phạm Anh Khoa, một Rocker trong nền âm nhạc Việt đang được xem là bão hòa bởi những dòng nhạc dễ dãi, thế nhưng, anh không đi theo con đường màu mè, nhung lụa, mà chọn cách riêng khá chông gai, để tiếp tục truyền lửa cho những người yêu Rock Việt và hy vọng Rock Việt sẽ có chỗ đứng hơn trong tương lai:
“Khó khăn của riêng Khoa đang phải đối chọi là bởi vì ở Việt Nam mình, nhạc của Khoa khi đi thi, người ta thích, nhưng khi đứng riêng lẻ trong showbiz thì nó bị lẻ loi, mình luôn có cảm giác như mình là đứa con ghẻ, thế nhưng, nói đi cũng phải nói lại, có gì mình yêu thích mà nó dễ dàng đâu, thế nên, Khoa vẫn chấp nhận để theo đuổi dòng nhạc mình yêu thích. Khoa cứ cố gắng đến hết mức có thể của mình thôi, Khoa tin đến một lúc nào đó, dòng nhạc của mình sẽ có một chỗ đứng xứng đáng hơn với vai trò của nó.”
Vâng, với lời nhắn gửi “tin một lúc nào đó dòng nhạc Rock sẽ có một chỗ đứng xứng đáng hơn với vai trò của nó” chúng ta cùng chúc cho dòng nhạc Rock Việt sẽ thành công hơn nữa trong tương lai, Việt Nam sẽ có thêm nhiều những Phạm Anh Khoa để làm phong phú thêm cho nền âm nhạc Việt Nam nói chung và cho dòng nhạc Rock vốn kén người nghe nói riêng.