Giải pháp cho Game Online?

Kỳ này Café Wifi sẽ cùng các bạn trẻ bàn luận về các giải pháp nhằm hạn chế, thậm chí cai nghiện game online.

0:00 / 0:00

Khánh An: Hôm nay, chúng ta tái ngộ với 4 game thủ đến từ Sài Gòn: Phương Anh, Tâm, Tiến và Thiện. Lần trước chúng ta chia tay nhau ở ý kiến của Tâm với lời khuyên dành cho các bạn trẻ đang muốn khám phá thế giới game online. Mời Tâm.

Đừng nên chơi?

Tâm: Em xin có một lời khuyên dành cho những người sắp chơi game là tốt nhất đừng nên chơi. Còn nếu chơi mà khi thấy mình một ngày chơi quá 2 tiếng rồi thì nên lập tức dừng lại.

Thiện: Em nghĩ là không dừng được đó anh.

Tâm: Không dừng được cũng phải dùng cách nào đó để mà dừng, ví dụ như vặn đồng hồ báo cho cái máy của mình biết là mình đã chơi được 2 tiếng rồi để tự động tắt máy đi.

Thiện: Dạ, em nghĩ trong trường hợp của anh là những người đó họ tự kiềm chế được thì không thành vấn đề. Nhưng mà đối với những người khác thì hơi khó.

Em xin có một lời khuyên dành cho những người sắp chơi game là tốt nhất đừng nên chơi.

Bạn Công Tâm.

Phương Anh: Đối với các bạn trẻ…

Khánh An: Phương Anh có đồng ý không?

Phương Anh: Dạ có.

Khánh An: Phương Anh có nghĩ rằng phương pháp mà Tâm nói có khả thi không?

Phương Anh: Đối với giới trẻ hiện nay, trình độ tin học được tiếp cận rất sớm nên các bạn sẽ có rất nhiều mánh để đi đường khác trong khi chơi game.

Tâm: Đó là trường hợp mình đã bị lún sâu rồi. Còn đây là trường hợp một người mới chơi, họ chưa lún sâu đâu. Ý mình khuyên là những người đó trước khi họ chơi thì họ phải trang bị cho mình một cái gì đó.

Thiện: Em nghĩ là ví dụ một bạn muốn chơi game online, trước hết bạn phải chọn cho mình một game online phù hợp; mục đích chơi game online của bạn là gì và chơi có chừng mực. Còn những bạn chơi game không có mục đích hay mục đích là giết thời gian thì em nghĩ càng ngày bạn đó càng bị lún sâu vô.

Khánh An: Thiện nói đến việc nên tìm hiểu trước loại game để chơi. Làm thế nào để tìm hiểu các loại game trước khi bắt đầu chơi? Vì trong thời gian tìm hiểu, mình đã lún sâu vô lúc nào không biết rồi?

Thiện: Cũng hơi khó. Nhưng ý Thiện là mình muốn chơi một game đó thì mình phải tìm hiểu xem coi đó là loại game gì và game đó hướng đến đối tượng nào chơi.

Tiến: Hơi khó.

Một tiệm Game Online tại Hà Nội. AFP PHOTO/HOANG DINH Nam.
Một tiệm Game Online tại Hà Nội. AFP PHOTO/HOANG DINH Nam.

Khánh An: Các bạn có nghĩ rằng các diễn đàn của game thủ có giúp ích gì trong việc tìm hiểu các game không?

Tiến: Nhiều.

Thiện: Mình nghĩ là có.

Phương Anh: Có.

Tâm: Theo kinh nghiệm của mình thì không. Tại vì đối với em, trên diễn đàn thường không trả lời câu hỏi của em mà lại bàn tán những câu hỏi khác ngoài vấn đề của mình. Nhưng nếu muốn biết thông tin về một game, nên coi những tạp chí về game ở trên mạng thì OK hơn.

Phương Anh: Theo em thì cứ search Google nều mình biết cái tên game đó.

Chỉ chơi 2 tiếng

Khánh An: Theo các bạn, một ngày nên chơi game khoảng bao nhiêu tiếng đồng hồ thì vừa phải và hữu ích?

Tiến: Thống nhất với anh Tâm là 2 tiếng và thực tế là em vẫn chơi 2 tiếng…

Tâm: Nhưng mà em "bot" (để chơi tự động) 24/24… (cười)

Tiến: Thì đó là lý do của em. Em đi làm rồi, em đâu có thời gian chơi nữa đâu thành ra em chọn "auto". Em cắm đó, để auto, sau đó em đăng nhập vào khoảng 2 tiếng thôi.

Tâm: Thật ra, đối với mình như vậy chỉ là ngụy biện mà thôi. Tại vì mình đi nhưng mà đầu óc mình vẫn để ở trong game, không biết chừng nào nó quay ra nó giết mình…

Khánh An: Ừ, đúng như Tâm nói. Khi các bạn để 24/24 cho máy tự động chơi, mặc dù các bạn không trực tiếp chơi nhưng lòng các bạn có yên không hay là các bạn cứ vấn vương?

Tiến: Em thì mặc kệ.

Khánh An: Còn Tâm?

Tâm: Mình cũng vậy. Ngày xưa mình cũng để bot thôi nhưng thực ra mình nhờ người ta treo máy cho mình chứ không phải mình treo nữa, nên cũng mặc kệ nhưng đôi khi cũng suy nghĩ nhiều về vấn đề đó.

Khánh An: Phương Anh?

Phương Anh: Thì giống như coi phim vậy đó. Thả bot xong rồi thì ngồi trước màn hình ngó nó chơi…

Khánh An: Như vậy thì cũng mất thời gian cho nó.

Tiến: Cũng là online thôi (cười).

Khánh An: Thiện thì sao?

Thiện: Trước đây, khi chơi Web game cũng có một bản auto, cũng có cắm. Nhưng khi mình cắm auto thì có nhiều khả năng xảy ra: auto chết hoặc nó đánh bất ngờ, vẫn chết được cho nên đầu óc mình vẫn phải để trong game. Vì vậy, Thiện nghĩ khi các bạn đã đầu tư cho một cái auto hay là cái bot thì các bạn càng ngày càng lúc sâu vô chứ không thể nào chỉ để giải trí được.

Khánh An: Đối với các bạn chơi game, có rất nhiều bạn ra ngoài chơi game, vậy các bạn có quan tâm đến giá của nó không?

Phương Anh: Tốn bao nhiêu tiền thì có lẽ ít bạn để ý. Nhưng mà các bạn sẽ chọn quán. Quán nào tính tiền theo giờ rẻ nhất nhưng không tính thời gian mình chơi…

Thiện: Máy mạnh…

Phương Anh: Có vẻ như anh rành hơn.

Tâm: Thật ra, đối với những người đã đi làm thì một chỗ chơi lịch sự, máy mạnh và tiện nghi thì rất cần thiết. Ví dụ: mình không chấp nhận một phòng hút thuốc lá, màn hình quá nhỏ hay là bất lịch sự, vô văn hóa được. Chính vì mình chọn những chỗ đó, mình gặp được những người rất lịch sự. Điều thứ hai, ở nhà mình có máy, mình vẫn có thể chơi ở nhà với em mình được nhưng mình vẫn thích ra ngoài hơn.

Xe tiếp thị game đến từng tiệm internet để tiếp thị, quảng cáo. Photo courtesy tiemnet.vn
Xe tiếp thị game đến từng tiệm internet để tiếp thị, quảng cáo. Photo courtesy tiemnet.vn

Khánh An: Tại sao lại thích ra ngoài hơn?

Tâm: Ra ngoài có "không khí", có người nói chuyện, bàn luận, la lối…

Tiến: Thậm chí có thua cũng không buồn.

Khánh An: Trong này các bạn ai cũng có kinh nghiệm chơi game. Vậy theo các bạn, có phải chơi game một thời gian thì người ta có thể thoát ra khỏi game không, giống như mình ăn một món ăn hoài sẽ ngán?

Thiện: Không đâu chị. Một người đã lâm vào game và cái máu của họ là máu game mà để họ thoát ra khỏi game thì rất khó. Vì những người đó khi lao vô game, họ muốn chứng tỏ cái tôi cá nhân của họ. Cái tôi đó cực kỳ cao và họ cứng đầu. Giả sử chơi một game này, họ đạt được đến một đỉnh cao nhất định, họ sẽ chán, họ bỏ ngay lập tức nhưng họ không bỏ game online. Họ sẽ tìm một game khác để tiếp tục chứng tỏ khả năng của mình và đạt đến một đỉnh cao khác nữa.

Khánh An: Các bạn khác nghĩ sao?

Tâm: Có câu "No plant, no gain", phải ở ngoài đời mình có một kinh nghiệm thiệt hại rồi, mình mới biết chuyện chơi game rất vô ích. Mình rất buồn thì mình mới dứt ra được. Ví dụ như Tiến, em nhìn bảng điểm của em, em mới hoảng sợ. Đúng không?

Tiến: Đúng rồi.

Tâm: Em mới thấy là mình đang làm gì đây, mình đang mất cái gì đây. Rất là đau đớn. Như một số người bạn mình chẳng hạn, thực ra hôm nay mình cũng định mời một anh bạn ở bên Anh nhưng anh chàng đó không muốn nhắc lại thời gian mà anh đã chơi game nữa… Phải nhận ra mình mất cái gì thì mới có quyết tâm bỏ game được.

Khánh An: Tâm muốn nói khi các bạn bỏ được game, nghĩa là các bạn đã phải trả một cái giá nào đó rồi?

Tâm: Đúng là mình phải trả một cái giá đắt rồi.

Các nhà phát hành vẫn cho người ta chơi 3 tiếng nhưng vì hacker quá mạnh đi, mà thực ra hacker chính là người phát hành nhưng họ đổ thừa cho hacker.

Bạn Công Tâm.

Thiện: Đắt lắm mới bỏ được.

Phương Anh: Riêng bản thân em thì chưa có gì gọi là đắt lắm.

Khánh An: Vậy làm sao Phương Anh có thể bỏ được game?

Phương Anh: Lúc mà em chơi game nhiều nhất là vì em thấy game vui. Còn bây giờ em có suy nghĩ khác hơn. Thay vì mình đặt niềm vui vào game thì mình xem cái thế giới thực mình đang sống, mình tự tạo và đặt niềm vui vào trong đó. Nó cũng gần giống như game thôi. Mình hãy lấy học tập là chiến đấu đi, lấy chat chit với bạn bè trong game là nói chuyện với bạn bè bên ngoài.

Tiến: Thật ra độ lún sâu trong game tùy thuộc vào mức độ đầu tư. Càng đầu tư nhiều về thời gian, tiền bạc và công sức thì bạn càng lún sâu vào đó, không nhảy ra được.

Thiện: Đúng rồi.

Tâm: Mình thấy đầu tư trong game mà khó rút ra được nhất chính là đầu tư tình cảm vào game. Mình bỏ càng nhiều tình cảm thì càng khó rút ra được. Nó giống như tình yêu, một đứa con tinh thần và mình không nỡ bỏ nó. Giống như trước đây mình muốn bỏ cái game "Đế chế quật khởi", mình phải tìm được một anh chàng nào đó… Rất là khó bỏ! Trừ phi mình phải trả một cái giá nào đó đắt hơn nó thì mình mới rút ra được.

Hai nhân viên công ty phát hành game (áo đỏ) tiếp thị game online ngay tại tiệm internet. Photo courtesy tiemnet.vn
Hai nhân viên công ty phát hành game (áo đỏ) tiếp thị game online ngay tại tiệm internet. Photo courtesy tiemnet.vn

Nhà phát hành…crack

Khánh An: Bây giờ nói về mặt quản lý, các chính sách… Trước đây khi chưa có quy định thì giờ chơi game thế nào?

Tâm: 24/24.

Khánh An: Bây giờ thì thế nào?

Thiện: Có hạn chế 3 – 5 giờ nhưng mà vẫn bị crack.

Tâm: Nó vẫn tìm cách vượt qua được.

Khánh An: Vượt qua bằng cách nào?

Phương Anh: Đôi khi là do chính nhà phát hành họ cung cấp. Bên đó, các bạn cũng có kiến thức về tin học nên các bạn tìm tòi đổi được giờ để chơi liên tục.

Khánh An: Như vậy trong chuyện này có từ hai phía. Ngay cả nhà phát hành cũng tạo điều kiện để cho các bạn chơi nhiều hơn?

Thiện: Đúng, chính xác là như vậy để họ thu được lợi nhuận.

Tâm: Như vậy có phải là một kẽ hở của luật pháp không khi mà những người…

Tâm: Thì như em vẫn thường đùa là về nguyên tắc, các nhà phát hành vẫn cho người ta chơi 3 tiếng nhưng vì hacker quá mạnh đi, mà thực ra hacker chính là người phát hành nhưng họ đổ thừa cho hacker là tại vì hacker quá mạnh, chế ra chương trình hack farm để mà vượt qua kẽ hở đó.

Khánh An: Còn trong các quán game, bây giờ mấy giờ phải đóng cửa?

Tâm: 11 giờ.

Tiến: Đó là trên nguyên tắc. Nhưng thực ra thì cứ đóng cửa nhốt khách lại. 6 giờ sáng mở cửa thả khách ra.

Tâm: Thì khách vẫn ở lại chơi 24/24.

Tiến: Còn nếu bảo vệ tới kiểm tra thì đưa tiền cho người kiểm tra đó rồi họ bỏ đi thôi.

Có tiệm còn cho chơi game miễn phí. Photo courtesy zing.vn
Có tiệm còn cho chơi game miễn phí. Photo courtesy zing.vn

Khánh An: Những người đến kiểm tra là ai?

Tiến: Công an khu vực.

Thiện: Công an phường, công an khu vực, công an kinh tế.

Khánh An: Ồ, vậy đưa tiền là họ đi?

Tiến: Thì đi thôi.

Thiện: Đưa nhiều đi nhiều, đưa ít, ít đi… (cười)

Phương Anh: Theo em nghĩ, cái cần thiết nhất là nâng cao ý thức tự giác của mỗi người.

Khánh An: Làm thế nào?

Tiến: Hồi trước, anh Tâm từng nói một câu là cứ có bằng đại học đi đã rồi hãy chơi game.

Tâm: Nghĩa là muốn vô tiệm net thì ít nhất phải đưa bằng đại học ra mới được chơi.

Khánh An: Ừ, đó là một ý tưởng hay.

Tâm: hoặc tệ lắm cũng phải là bằng lớp 12.

Thiện: Anh ơi, như vậy mấy tiệm net sẽ đóng cửa hết anh ơi (cười).

Tâm: Phải mạnh tay chứ, đúng không?

Thiện: Em nghĩ như vậy.

Khánh An: Như Tâm đề nghị đi vô tiệm net thì phải đưa ít nhất là bằng đại học hoặc bằng lớp 12 ra thì mới được chơi game. Vậy bây giờ thử đặt trường hợp nếu các bạn là những người…

Thiện: bằng giả.

Tiến: Đúng rồi, giống như uống rượu thì có giấy chứng minh giả vậy!

Khánh An: Rồi bây giờ nếu các bạn là những nhà quản lý, nhà làm luật thì các bạn sẽ có những phương án nào để giảm bớt tình trạng game online ở giới trẻ?

Phương Anh: Nên có nhiều hoạt động hơn cho mọi người.

Tiến: Cứ dò bảng điểm, ai học kém thì đưa vào bác sĩ tâm lý tìm hiểu xem lý do vì sao học kém. Nếu là lý do nghiệm game thì tống ngay vào trại cai nghiện.

Tâm: Còn đối với mình, mình sẽ tổ chức những game thay thế cho game online ở ngoài đời thực.

Tiến: Hơi tốn kém đấy.

Tâm: Nếu mình thực sự làm luật, mình sẽ cho thi một cái bằng gọi là giấy phép chơi game.

Khánh An: Tiêu chuẩn gì để cấp giấy phép chơi game?

Tâm: Giống như lấy bằng lái xe vậy, phải học luật chơi game, khi chơi game không được chơi quá hai tiếng… Mình sẽ dạy luật chơi game và cách cư xử trên game… Đúng là đôi khi họ có phạm luật nhưng ít ra có một trường lớp nào đó trước khi chơi game. Người nào lấy được cái bằng chơi game đó mới được chơi game.

Khánh An: Còn "nhà làm luật" Thiện sẽ làm gì?

Thiện: Sẽ gom máy IT, máy hacker của Việt Nam lại và tạo một phần mềm kiểm soát game, nghĩa là những tiệm internet nào có cho chơi game thì sẽ cài phần mềm đó. Phần mềm đó sẽ kiểm soát ID chơi game, trong vòng 3 giờ sẽ lock ID đó và đưa thêm một số hình phạt ví dụ như nếu cứ vi phạm hoài thì sẽ khóa ID đó luôn…

Khánh An: Nói tóm lại, ý kiến chung của các bạn là nên có nhiều hơn các sân chơi ngoài đời thực và những sân chơi này phải hấp dẫn để lôi kéo giới trẻ, chứ không để họ bị thiếu thốn và tìm đến game online?

Phương Anh: Vâng.

Thiện: Đúng như vậy.

Khánh An: Cảm ơn các bạn rất nhiều đã đến tham gia cùng với chương trình. Chúc các bạn đã bỏ game rồi thì sẽ bỏ luôn, ly dị luôn với game. Còn những bạn nào vẫn còn chơi game thì sẽ giống như Tâm và Tiến, các bạn có được sự tự chủ của mình và giữ được sự tự chủ đó.

Quý vị và các bạn thân mến, với những giải pháp mà các game thủ đưa ra, chúng ta tạm kết thúc đề tài Game online ở đây nhé. Café Wifi hẹn gặp lại quý vị và các bạn trong chương trình đặc biệt kỳ tới, với chủ đề nóng hổi dành cho một ngày đặc biệt trong tháng hai này – ngày Lễ Tình Yêu. Bạn nào đang đầy ắp tình yêu hoặc mãi lận đận với tình yêu và muốn chia sẻ với RFA thì hãy gọi vào số điện thoại 202-530-4900 và để lại tin nhắn, hoặc gửi email về: wificoffee.rfa@gmail.com và để lại số điện thoại để Khánh An liên lạc lại. Café Wifi với chủ đề Tình Yêu cũng mong nhận được cả sự tham gia của những quý vị thính giả đã qua thời tuổi trẻ nhưng vẫn nói mãi chưa hết câu chuyện tình yêu. Xin chào và hẹn gặp lại.