Blogger Điếu Cày còn sống hay đã chết?

Đã mười sáu tháng trôi qua tin tức về blogger Điếu Cày Nguyễn Văn Hải không hề được công an tiết lộ dù gia đình vẫn được gởi quà đều đặn.
Thanh Trúc, phóng viên RFA
2012.02.08
Chị Dương Thị Tân và chồng Điếu Cày Nguyễn Văn Hải chụp năm 2007 Chị Dương Thị Tân và chồng Điếu Cày Nguyễn Văn Hải chụp năm 2007. RFA file
RFA file

Vợ ông, bà Dương Thị Tân, nói rằng nỗi lo và nghi vấn ông Nguyễn Văn Hải đã chết trong tù đang càng ngày cao.

Những tín hiệu đáng lo ngại


Hôm thứ Hai, sau khi đến Viện Kiểm Sát, bà Dương Thị Tân thuật lại với Thanh Trúc nông nổi phức tạp trong việc mong ngóng tin tức của blogger Điều Cày ở trong tù:  

Trong dịp Tết bất kể người tù nào, kể cả những tội phạm nguy hiểm nhất trong xã hội, đều được thăm gặp thân nhân đều được nhận quà để ăn Tết. Riêng trường hợp ông Nguyễn Văn Hải Điều Cày thì họ chỉ cho nhận quà và không cho biết ông Hải hiện tại đang ở đâu, có nhận được quà đó không, sức khỏe như thế nào.Tính đến thời điểm hiện tại là mười lăm tháng rưỡi đúng.  Xuân về thì người ta ăn Tết vui vẻ, còn riêng gia đình tôi luôn luôn phải trong trạng thái phập phồng, lo sợ, buồn bã của các cháu.

Ngay buổi sáng hôm nay tôi cũng còn ở Viện Kiểm Sát, mặc dù họ đã nhận đơn của tôi gởi tất cả là bảy lần, thì ngày 30 tháng Một họ có cho giấy hẹn đến hôm nay là mùng 6. Thế nhưng tôi ra một lần ngày mùng 4 không có tin tức gì, đành phải chờ đến sáng hôm nay ra họ vẫn không trả lời. Tôi nói buổi chiều tôi ra tiếp thì ông ta nói là thôi chị đừng ra. Nhưng tôi nói sáng mai tôi sẽ phải ra tiếp để hỏi xem đến bao giờ họ cho gia đình tôi nhìn thấy mặt thân nhân để biết rõ còn khỏe mạnh không hay có còn sống không.

Thanh Trúc: Thưa Tết vừa qua bà  được phép gởi quà ngày nào?

Anh Nguyễn Văn Hải được công an đưa về trại giam.
Anh Nguyễn Văn Hải được công an đưa về trại giam. RFA file
RFA file
Bà Dương Thị Tân:
Ngày 17 và ngày 20 tháng Một, hai ngày đó. Theo lẽ những người khác khi gởi quà thì đều có ký nhận của người nhận quà. Hôm mùng Một tháng Hai tôi nêu thắc mắc cho cán bộ tiếp dân nơi số 4 Phan Đăng Lưu, nơi xuất phát thông báo bắt giữ ông Hải tạm giam, còn hiện tại ông Hải ở chỗ nào tôi hoàn toàn không biết.

Thanh Trúc: Khi bà nêu thắc mắc thì cán bộ ở đó nói với bà thế nào?

Bà Dương Thị Tân: Lần trước là lần gởi quà cuối năm thì ông thượng tá Nguyễn Thanh Hiếu nói lần sau tôi sẽ cho chị xem giấy ký nhận. Nhưng đến ngày Một tháng Hai vừa rồi, tôi gởi quà vào thì cũng không có giấy đó.

Hôm đó là trung tá Phạm Văn Tấn nhưng ông Tấn né tránh tôi, vì tôi đã gặp ít nhất một chục lần để tôi hỏi vấn đề này. Ông cho một cậu trung uý còn rất trẻ, ra nói chị có thắc mắc gì cứ nói em thay mặt xếp giải quyết. Tôi nói  lần trước ông thượng tá Nguyễn Thanh Hiếu hứa cho tôi xem bút tích của ông Hải đã ký nhận. Cậu ấy cầm đơn của tôi chạy vào trong một lúc rồi chạy ra, nói với tôi là chị có nhận ra bút tích này của anh Hải hay không. Quả tình tôi cũng rất hy vọng nhưng đấy không phải là chữ ký của anh Hải. Tôi  khẳng định điều đó vì nét chữ của người ta dù xấu đẹp khi đặt bút ký thì nét bút phải dứt khoát, còn đây thì nét bút  run run giống như người ta đồ lại một nét chữ nào đó. Cho nên tôi nói thẳng với cậu đó rằng tôi khẳng định đây không phải là chữ ký của ông Hải.

Thanh Trúc: Thưa làm sao bà có thể chắc chắn đó không phải chữ ký của ông Nguyễn Văn Hài?

Bà Dương Thị Tân: Tôi ở với ông Hải mấy chục năm, ông Hải viết và ký rất nhiều những văn bản giấy tờ mà tôi chứng kiến. Thậm chí bút tích của ông Hải còn đầy ở trong nhà tôi thì làm sao tôi không biết được.

Và hơn nữa như tôi vừa trình bày, khi đặt bút xuống đã gọi là chữ ký thì dù xấu đẹp người ta ký rõ ràng dứt khoát chứ nét không run như đồ lại nét chữ của người khác. Khi tôi nói với cậu đó là tôi khẳng định không phải nét chữ của ông Hải thì cậu ta lập tức cất hai tờ giấy đó đi ngay, không đối thoại với tôi về vấn đề đó.   

Thanh Trúc: Thưa bà còn có điều gì muốn trình bày nữa không?

Bà Dương Thị Tân: Gia đình chúng tôi cực kỳ lo lắng vì cho đến giờ phút này là mười sáu tháng trời không có một thông tin gì dù nhỏ nhất của ông Nguyễn Văn Hải cả.

Nói thật nỗi sợ hãi thường trực trong trong gia đình chúng tôi là ông Hải không còn nữa. Cái suy nghĩ đó luôn luôn có trong gia đình này từ khi cô trung tá Đặng Hồng Điệp nói rằng ông ấy bị mất tay.  

Cho đến giờ phút này không ai nói cụ thể vào bất cứ một việc gì, không ai dám nhân danh cơ quan an ninh điều tra hay Viện Kiểm Sát hay chính cá nhân của họ để nói thẳng với tôi ông Hải hiện đang ở đâu, có mạnh khỏe hay là không còn nữa. Không ai dám, mà một tháng hai lần tôi có mặt đều đặn ở cơ quan an ninh điều tra, thậm chí một tháng ba lần cũng có, họ đều không trả lời ông Hải còn hay không còn.

Thanh Trúc: Thưa bà Dương Thị Tân, cảm ơn thời giờ của bà, cầu chúc mọi sự lành đến với gia đình và bản thân ông Điếu Cày Nguyễn Văn Hải.

Theo dòng thời sự:

Video: Bản tin video sáng 08-12-2011
Nhận xét

Bạn có thể đưa ý kiến của mình vào khung phía dưới. Ý kiến của Bạn sẽ được xem xét trước khi đưa lên trang web, phù hợp với Nguyên tắc sử dụng của RFA. Ý kiến của Bạn sẽ không xuất hiện ngay lập tức. RFA không chịu trách nhiệm về nội dung các ý kiến. Hãy vui lòng tôn trọng các quan điểm khác biệt cũng như căn cứ vào các dữ kiện của vấn đề.

Nhận xét

Anonymous
07/02/2012 23:09

Ba Duong Thi Tan Hay yen tam hai thang sau toi co cach de cuu chong ba ? Bao dam voi ba.

Anonymous
08/02/2012 04:23

Xin chia buồn cùng với thân nhân của blog Điếu cày. Đến giờ phút này thì những gì mà bọn chúng muốn dấu diếm thì cũng đã lòi ra hết cả rồi, nay mai chúng sẽ tung tin là anh Hải đã vượt ngục để phủi tay , thế là xong.
Ngày ấy anh đi mãi đợi mong
Niềm tin "dăm tháng" khắc trong lòng
Thời gian hờ hững tăm biền biệt
Chúng đã...người nhà cứ mãi trông.

Anonymous
08/02/2012 14:31

Than ôi! Việc giam giữ người biệt tăm biệt tích như thế đến nỗi mà thân nhân của người tù chính trị hoang mang lo sợ và không biết anh ta còn sống hay đã chết. Khi được khiếu nại thì các cơ quan liên quan trốn tránh câu trả lời chính xác. Lại một lần nữa, mạng sống của một con người dưới chế độ XHCN rẻ mạt như thế đấy! Chúng ta nên hiểu việc chính phủ VN trả lời với các tổ chức nước ngoài là "VN là một nước có pháp quyền và thi hành nó một cách nghiêm chỉnh" là một sự nói láo trắng trợn hay một sự thiếu can đảm để nhìn nhận sự thật?

Anonymous
08/02/2012 02:32

Chị thử liên lạc với các luật sư xem sao. Nhờ họ gửi kiến nghị. Đừng quên nhắc tới vụ Đoàn Văn Vươn như là một vấn đề thời sự, để từ đó có thể công khai tố cáo nạn quan liêu của cơ quan công an nơi đã giam giữ ông Hải. Xin chúc chị may mắn.

Anonymous
08/02/2012 10:27

Chồng chị này vẫn còn sống. Nhưng sống lâm sàn

Anonymous
08/02/2012 10:23

Nam mô a di đa Phật! Thiên tai thiện tai! Ác quá vậy, quyền làm người ở đâu? Khổ cho gia đình họ.

Anonymous
08/02/2012 10:20

Chắc ở trong đó có ai vô tình hại ĐC làm lâm bệnh chết rồi nên cả tập đoàn phải giấu nhẹm vì sợ bên ngoài nổi loạn. Có quyền gì mà giấu diếm thân nhân như thế nhỉ. Đất nước khốn nạn, nghe mà bức xúc.

Anonymous
08/02/2012 00:05

Bắt cóc mất tích 1 người dân rồi ém nhẹm mọi nguồn thông tin như kiểu này là DÂN CHỦ đây sao? NN Pháp Quyền Pháp Trị là thế này đây sao? Đảng CS chủ trương thủ tiêu đối lập, chính sách này là gối đầu nằm của chuyên chính vô sản từ lúc phôi thai "Đảng Lãnh Đạo", bất kể có hợp lòng dân hay không. Đường lối thất nhân tâm này vẫn trước sau như một dù vị thế của giai cấp sản sinh ra nó đã thay đổi hoàn toàn. Tư duy Cộng Sản của họ đi ngược thời đại quá xa, chỉ là loại tư duy phản động với luật tiến hóa.

Anonymous
08/02/2012 01:37

thiet moi noi do nha dung de Ba TAN mung hut nha nhung chan thanh cam on truoc.